Tôi chính là Mục Tử nhân lành.
“TÔI CHÍNH LÀ MỤC TỬ NHÂN LÀNH”
CHÚA NHẬT IV PHỤC SINH NĂM B (29.05.2012)
[CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH:
Cầu cho Ơn Thiên Triệu Linh Mục và Tu Sĩ]
[Cv 4,8-12; 1 Ga 3,1-2; Ga 10,11-18]
I. DẪN VÀO PHỤNG VỤ
Chúa Giê-su đã mượn hình ảnh “người chăn chiên và đoàn chiên” rất quen thuộc với người Do-thái để mạc khải về mình: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên!”
Chúa Ki-tô Giê-su không chỉ hy sinh mạng sống vì đoàn chiên và chăm lo cho đoàn chiên một cách trực tiếp mà ngài còn giao cho các Ki-tô hữu nhiệm vụ chăm lo cho đoàn chiên, thay cho ngài.
Ông William Barclay đã viết mấy dòng rất sâu sắc và cụ thể về sự việc ấy khi ông diễn giải ý nghĩa của giáo huấn “Hội Thánh là Thân Thể Chúa Ki-tô” trong thư thứ nhất gửi tín hữu Cô-rin-tô của Thánh Phao-lô:
“Chúa Giê-su không còn trong xác thịt trên trần gian này nữa, do đó, nếu Ngài muốn làm một việc gì trên đời này, Ngài phải tìm một người để làm công việc ấy.
Nếu Ngài muốn dậy dỗ một đứa trẻ, Ngài tìm một thầy giáo để dậy bảo nó.
Nếu muốn chữa lành một người bệnh, Ngài tìm một bác sĩ hay một nhà giải phẫu để làm công việc đó cho Ngài.
Nếu Ngài muốn kể lại một câu chuyện về mình, Ngài phải tìm một người để kể. Tóm lại chúng ta là thân thể của Chúa Ki-tô,
là những bàn tay để làm việc cho Ngài,
những bàn chân để chạy việc cho Ngài,
là tiếng nói để phát ngôn cho Ngài.
“Ngài không có tay, chỉ có đôi tay của chúng ta
Để làm công việc ngày hôm nay của Ngài.
Ngài không có chân, chỉ có đôi chân của chúng ta
Để dẫn người ta theo đường lối Ngài.
Ngài không có tiếng nói, chỉ có tiếng nói của chúng ta
Để nói với loài người rằng Ngài đã chịu chết như thế nào.
Ngài không có cách giúp đỡ nào khác ngoài sự giúp đỡ của chúng ta
Để đưa họ đến bên cạnh Ngài.”
(Thư gửi tín hữu Cô-rin-tô, NXB Tôn giáo 2008, trang 100)”
Cử hành LỄ CHÚA CHIÊN LÀNH cách tốt nhất là chúng ta tham gia và chia sẻ công việc chăm lo cho đoàn chiên của Thiên Chúa, cả những người đã ở trong ràn và cả những người chưa thuộc về ràn của Chúa Ki-tô.
II. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
2.1 Trong bài đọc 1 (Cv 4, 8-12): Không có một danh nào khác để chúng ta phải nhờ vào dang đó mày được cứu độ.
(8) Bấy giờ, ông Phê-rô được đầy Thánh Thần, liền nói với họ: "Thưa quý vị thủ lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, (9) hôm nay chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về cách thức người ấy đã được cứu chữa. (10) Vậy xin tất cả quý vị và toàn dân Ít-ra-en biết cho rằng: nhân danh chính Đức Giê-su Ki-tô, người Na-da-rét, Đấng mà quý vị đã đóng đinh vào thập giá, và Thiên Chúa đã làm cho trỗi dậy từ cõi chết, chính nhờ Đấng ấy mà người này được lành mạnh ra đứng trước mặt quý vị. (11) Đấng ấy là tảng đá mà quý vị là thợ xây loại bỏ, chính tảng đá ấy lại trở nên đá tảng góc tường. (12) Ngoài Người ra, không ai đem lại ơn cứu độ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ."
2.2 Trong bài đọc 2 (1 Ga 3,1-2): Thiên Chúa thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
(1) Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa -mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người. (2) Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.
2.3 Trong bài Tin Mừng (Ga 10,11-18): Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống cho đoàn chiên.
(11) Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. (12) Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, (13) vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. (14) Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, (15) như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
(16) Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. (17) Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. (18) Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được."
III. KHÁM PHÁ CHÂN DUNG VÀ SỨ ĐIỆP CỦA THIÊN CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
3.1 Chân Dung của Thiên Chúa
1°) Bài đọc 1 (Cv 4,8-12) là lời chứng hùng hồn của ông Phê-rô trước Thượng Hội đồng Do Thái gồm các thủ lãnh và kỳ mục trong dân. Tông đồ Phê-rô quả quyết chính nhờ Danh Đức Giê-su Na-da-rét mà ông đã chữa lành người què. Đấng mà Phê-rô nhân danh để làm phép lạ chính là người mà giới lãnh đạo Đền thờ đã giết hại bằng cách kết án trên cây thập tự. Nhưng Thiên Chúa đã làm cho người trỗi dậy từ cõi chết để minh oan, siêu tôn người và trả lại cho người tất cả quyền năng mà người đã tự ý khước từ khi nhập thể làm người. Cái chết hy sinh trên thập giá chứng tỏ Đức Giê-su là Vị Mục tử nhân lành mà Chúa đã khẳng định trong Tin Mừng Gio-an.
2°) Bài đọc 2 (1 Ga 3,1-2) cho chúng ta biết Thánh Gio-an muốn các tín hữu tin vào Lòng Yêu Thương vô bờ vô bến của Chúa Cha. Bằng chứng của Tình Yêu ấy là Thiên Chúa Cha đã làm cho mọi người nên con cái của Người, trong và nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Con Một Yêu Dấu của Thiên Chúa.
3°) Bài Tin Mừng (Ga 10,11-18) là lời khẳng định của chính Đức Giê-su về CHÂN DUNG đích thực của mình: “Chính tôi là mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.” Mối liên hệ giữa mục tử và con hay đoàn chiên là gắn bó, mật thiết, sống động: con chiên hay đoàn chiên thuộc về mục tử, biết và nghe lời mục tử. Còn mục tử thì biết rõ từng con chiên một và sẵn sàng hy sinh mạng sống mình vì con chiên và vì đoàn chiên của mình. Mục tử nhân lành tự ý, tự nguyện hy sinh mạng sống vì con chiên và đoàn chiên. Mục tử còn có rất nhiều chiên khác chưa tập trung cùng đàn mà còn tản mác khắp chốn khắp nơi, nên trong lòng Người còn nặng trĩu nỗi bức xúc phải tập hợp tất cả mọi con chiên thành vào một đàn duy nhất.
3.2 Sứ điệp của Lời Chúa
Sứ điệp của Lời Chúa hôm nay có hai phần:
* Phần thứ nhất là: Chúa Giê-su được Chúa Cha sai đền trần gian để yêu thương và chăm lo cho hết mọi người. Người đã hết lòng yêu thương, chăm sóc những kẻ thuộc về Người đến độ Người đã hy sinh mạng sống vì chúng ta. Vì thế chúng ta được mời gọi hãy đón nhận - với lòng biết ơn - sự yêu thương, chăm sóc và hy sinh của Chúa Giêsu và hãy có mối liên hệ mật thiết với Người.
* Phần thứ hai là: Mỗi Ki-tô hữu được mời gọi trở thành “mục tử nhân lành” đối với những người thuộc về mình hay được giao phó cho mình, tức có bổn phận yêu thương, chăm sóc và hy sinh cho những người ấy theo gương Chúa Giê-su đã yêu thương, chăm sóc và hy sinh mạng sống cho chúng ta và mọi người. Những người có chức thánh và những người có trách nhiệm hướng dẫn cộng đoàn thì có càng phải chăm lo cho người khác nhiều hơn.
IV. SỐNG VỚI CHÚA VÀ THỰC THI SỨ ĐIỆP CỦA LỜI CHÚA HÔM NAY
4.1 Sống với Thiên Chúa là Đấng quyền năng và yêu thương nên đã sai Con Một xuống thế làm người và làm Chúa Chiên Lành (Mục Tử) hy sinh mạng sống cho loài người, cho mỗi người được sống và được sống dồi dào trong ân nghĩa của Thiên Chúa.
4.2 Thực thi sứ điệp Lời Chúa
Để giúp mỗi người/cộng đoàn thực thi sứ điệp Lời Chúa một cách dễ dàng và cụ thể, xin hãy trả lời mấy câu hỏi sau đây:
- Tôi và cộng đoàn tôi nhận thức và trân trọng như thế nào vai trò và chức năng mục tử của Chúa Ki-tô Giê-su? của các người lãnh đạo khác trong cộng đoàn Giáo xứ, Giáo phận, Dòng Tu, Hội đoàn?
- Tôi và cộng đoàn tôi có cảm thấy hạnh phúc khi được là “những bàn tay để làm việc cho Chúa Ki-tô”, là “những bàn chân để chạy việc cho Ngài”, là “tiếng nói để phát ngôn cho Ngài” không?
V. CẦU NGUYỆN CHO HỘI THÁNH VÀ NHÂN LOẠI
[Ghi chú: Lời cầu nguyện giáo dân thường có 4 ý: ý thứ nhất cầu cho thế giới, ý thứ hai cầu cho Hội Thánh toàn cầu, ý thứ ba cầu cho giáo dân của giáo xứ, ý thứ bốn cầu cho một hạng người đặc biệt nào đó]
5.1 “Chính tôi là mục tử nhân lành.” Chúng ta hãy cầu xin Thiên Chúa ban các dân tộc trên thế giới mau chóng nhận ra Chúa Giê-su là Mục Tử Nhân Lành mà Cha đã sai đến trần gian để chăm sóc và chết thay cho hết mọi người và hết mọi dân tộc.
X.- Chúng ta cùng cầu xin Chúa. Đ.- Xin Chúa nhận lời chúng con.
5.2 “Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.” Chúng ta hãy cầu nguyện cho các Ki-tô hữu, nhất là cho Đức Thánh Cha Bê-nê-đi-tô XVI, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục, Phó Tế và Tu Sĩ Nam Nữ, để mọi thành phần Dân Chúa noi guơng Chúa Giê-su Ki-tô là Mục Tử Nhân Lành mà yêu thương và chăm sóc những người Thiên Chúa Cha giao phó cho.
X.- Chúng ta cùng cầu xin Chúa. Đ.- Xin Chúa nhận lời chúng con.
5.3 “Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa - mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa.” Chúng ta hãy cầu nguyện cho mọi người thuộc giáo xứ chúng ta, nhất là cho những người tham dự Thánh Lễ này, để ai nấy đều ý thức địa vị cao quý là con Thiên Chúa mà họ đã được ban cho cách “nhưng không”.
X.- Chúng ta cùng cầu xin Chúa. Đ.- Xin Chúa nhận lời chúng con.
5.4 “Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về.” Chúng ta hãy cầu nguyện cho các linh mục, tu sĩ và tông đồ giáo dân để họ tìm hết cách đem mọi người về với Chúa Ki-tô.
X.- Chúng ta cùng cầu xin Chúa. Đ.- Xin Chúa nhận lời chúng con.
Giêrônimô Nguyễn Văn Nội.
- Loại bài viết:
- Thể loại khác: