Chương 10
Gioan - Chương 10
Mục Tử Tốt Lành.
1“Amen, amen, Tôi nói cho các ông biết: kẻ nào không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào thì đó là kẻ trộm, kẻ cướp; 2còn ai qua cửa mà vào, thì đấy là người chăn chiên. 3Người ấy được người giữ cửa mở cho, chiên nghe tiếng người ấy. Người ấy sẽ gọi tên từng con chiên của mình và dẫn chúng đi ra. 4Khi đã đưa cả đàn chiên ra ngoài rồi, người ấy đi trước và chiên theo sau, vì chúng nhận biết tiếng người ấy; 5chúng sẽ không theo người lạ, trái lại còn trốn tránh, vì chúng không nhận biết tiếng những người lạ”. 6Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với họ; nhưng họ không hiểu điều Ngài nói với họ.
7Chúa Giêsu lại nói: “Amen, amen, Tôi nói cho các ông biết: Tôi là cửa chuồng chiên. 8Tất cả những kẻ đến trước Tôi đều là kẻ trộm, kẻ cướp; chiên đã không nghe theo chúng. 9Tôi là cửa; ai qua Tôi mà vào thì sẽ được cứu thoát, người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. 10Kẻ trộm có đến thì chỉ để ăn trộm, để giết hại và phá huỷ; còn Tôi, Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào. 11Tôi là Mục Tử Tốt Lành; mục tử tốt lành thí mạng sống mình vì chiên; 12người chăn thuê không phải là mục tử, chiên không phải là của người ấy, cho nên khi thấy chó sói đến, người ấy bỏ mặc chiên mà chạy thoát ¾ sói sẽ vồ chiên và làm cho đàn chiên tan tác ¾ 13vì người ấy chỉ là kẻ chăn thuê và không quan tâm gì đến chiên. 14Tôi là Mục Tử Tốt Lành, Tôi biết các chiên của Tôi, và các chiên của Tôi biết Tôi, 15cũng như Cha biết Tôi và Tôi biết Cha; và Tôi thí mạng sống mình vì chiên. 16Tôi còn có những chiên khác không thuộc đàn này, Tôi cũng phải đưa chúng về và chúng sẽ nghe tiếng Tôi, và rồi sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chăn. 17Cha yêu mến Tôi là vì Tôi thí mạng sống mình, để rồi lấy lại. 18Không ai có thể lấy mạng sống của Tôi, nhưng tự Tôi, Tôi thí mạng sống mình. Tôi có quyền thí mạng sống Tôi, và cũng có quyền lấy lại. Tôi nhận mệnh lệnh này từ Cha Tôi”.
19Một lần nữa những người Do Thái lại chia rẽ nhau vì những lời ấy. 20Nhiều người trong họ nói rằng: “Ông ta bị quỷ ám và điên mất rồi! Tại sao lại đi nghe ông ta chứ?”. 21Người khác lại nói: “Đó không phải là lời của một kẻ bị quỷ ám! Quỷ mà lại mở mắt cho người mù sao?”.
Lễ Cung Hiến Đền Thờ.
22Bấy giờ có lễ kỷ niệm việc Cung Hiến Đền Thờ tại Giêrusalem. Lúc đó là mùa đông; 23và Chúa Giêsu đi lại trong Đền Thờ, ngay tại hành lang Salômôn. 24Người Do Thái bao quanh Ngài và nói: “Ông còn để lòng trí chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ nữa? Nếu ông là Đấng Kitô thì cứ nói thẳng ra cho chúng tôi biết!”. 25Chúa Giêsu trả lời cho họ: “Tôi đã nói với các ông rồi, mà các ông không tin; những việc Tôi làm nhân Danh Cha Tôi, đã làm chứng cho Tôi. 26Nhưng các ông không tin, bởi các ông không thuộc đàn chiên của Tôi. 27Chiên của Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi; 28Tôi ban cho chúng sự sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ chết đời đời, không ai có thể cướp chúng khỏi tay Tôi được. 29Cha Tôi là Đấng đã ban chúng cho Tôi, Ngài cao trọng hơn tất cả và không ai có thể cướp chúng khỏi tay Cha Tôi được. 30Tôi và Cha là một”.
31Những người Do Thái lại lượm đá định ném Ngài. 32Chúa Giêsu trả lời họ: “Tôi đã tỏ cho các ông thấy nhiều việc tốt lành từ nơi Cha; vậy vì việc nào mà các ông muốn ném đá Tôi?”. 33Người Do Thái trả lời Ngài: “Không phải vì một việc tốt lành mà chúng tôi ném đá ông, nhưng vì một lời phạm thượng, ông là người phàm mà lại dám xưng mình là Thiên Chúa”. 34Chúa Giêsu trả lời họ: “Trong Lề Luật của các ông đã chẳng ghi câu này sao: “Ta bảo: các con là Thần?”. 35Vậy nếu Lề Luật gọi những người được nghe Lời Chúa là Thần và Kinh Thánh thì không bao giờ bị hủy bỏ, 36thì tại sao các ông lại nói với Đấng đã được Cha thánh hiến và sai đến trong thế gian rằng: "Ông nói phạm thượng!", chỉ vì Tôi đã bảo: Tôi là Con Thiên Chúa? 37Nếu Tôi không làm những việc của Cha Tôi, các ông đừng tin Tôi; 38nhưng nếu Tôi làm những việc đó, thì dù các ông không muốn tin Tôi, hãy tin những việc đó, để các ông nhận biết và biết chắc rằng Cha ở trong Tôi, và Tôi ở trong Cha”. 39Họ lại tìm cách để bắt Ngài; nhưng Ngài thoát khỏi tay họ.
40Ngài lại đi qua bên kia sông Giođan, đến nơi mà trước đây Gioan làm phép rửa, và Ngài ở lại đó. 41Nhiều người đến với Ngài và họ nói: “Gioan đã không làm một dấu lạ nào; nhưng tất cả những gì ông ta nói về người này đều rất đúng”. 42Và nhiều người tin vào Ngài.
- Thánh Kinh: