Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chương 6

Gioan - Chương 6

 

Hóa bánh ra nhiều.

1Sau những việc đó, Chúa Giêsu qua bờ bên kia biển Galilê, cũng gọi là hồ Tibêriát. 2Một đám đông rất lớn đi theo Ngài, bởi đã chứng kiến những dấu lạ Ngài làm cho các bệnh nhân. 3Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ của Ngài. 4Lúc bấy giờ, Lễ Vượt Qua của người Do Thái đã gần. 5Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám đông tuốn đến với Ngài. Ngài nói với ông Philipphê: “Ta mua đâu đủ bánh để cho những người này ăn?”. 6Ngài hỏi thế để thử ông, vì thật ra Ngài đã biết việc mình sắp làm. 7Ông Philipphê thưa với Ngài: “Hai trăm đênari§ mua bánh cũng chẳng đủ mỗi người một miếng”. 8Một người trong nhóm các môn đệ là Anđrê, em trai Simon Phêrô, thưa với Ngài: 9“Ở đây có một cậu bé mang theo năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá; thế nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu với đám đông từng ấy người?”. 10Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống đi”. Chỗ ấy là một bãi cỏ. Họ ngồi xuống. Số đàn ông độ năm ngàn người. 11Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, và phân phát cho mọi người; Ngài cũng phát cá cho người ta như vậy, ai muốn dùng bao nhiêu tùy ý. 12Khi họ đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đệ: “Các con hãy thu lượm những mảnh vụn lại, đừng để phí”. 13Các ông đi nhặt lại và được mười hai thúng đầy những mẩu bánh thừa, từ năm chiếc bánh lúa mạch sau khi đám đông đã no nê. 14Khi những người thấy dấu lạ Ngài thực hiện, họ nói rằng: “Ngài thực sự là Vị Ngôn Sứ, Đấng phải đến thế gian!”. 15Chúa Giêsu biết họ muốn bắt Ngài để tôn lên làm vua, nên Ngài lánh đi lên núi một mình.

 

Đi trên mặt nước.

16Chiều đến, các môn đệ của Ngài đi xuống ven biển. 17Họ xuống thuyền để đến Caphanaum ở bờ bên kia. Đêm tối bao trùm rồi mà Chúa Giêsu vẫn chưa đến với họ. 18Biển động mạnh vì cuồng phong nổi lên. 19Khi chèo chống đưa thuyền đi được khoảng hai mươi lăm hay ba mươi dặm§, thì Chúa Giêsu đi trên biển và tiến lại gần thuyền, các ông đều hoảng sợ. 20Ngài bảo các ông: “Chính Thầy đây, đừng sợ!”. 21Các môn đệ muốn rước Ngài lên thuyền nhưng thuyền đã cập bến nơi họ muốn tới.

 

Diễn từ Bánh Hằng Sống.

22Ngày hôm sau, đám đông còn ở lại bờ biển bên kia thấy rằng ở đấy chỉ còn lại một chiếc thuyền và các môn đệ đã ra khơi mà không có Chúa Giêsu đi cùng; 23cũng có rất nhiều thuyền khác nữa đến từ Tibêriát và cập bến ngay tại chỗ Chúa đã tạ ơn và phân phát bánh cho họ. 24Khi thấy Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài không có ở đó, họ lập tức xuống thuyền đi đến Caphanaum để tìm Chúa Giêsu. 25Gặp Ngài ở bờ bên kia, họ hỏi rằng: “Thưa Rabbi, Thầy đến đây từ bao giờ?”. 26Ngài đáp: “Amen, amen, Tôi nói cho các ông biết: các ông tìm Tôi không phải vì đã chứng kiến những dấu lạ Tôi làm nhưng chỉ vì đã được ăn bánh no nê. 27Hãy ra công làm việc không phải vì thứ lương thực dễ hư nát, nhưng vì của ăn trường tồn đem lại sự sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ông; vì Con Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã đóng ấn xác nhận. 28Họ thưa Ngài rằng: “Chúng tôi phải làm gì mới là làm công việc của Thiên Chúa?”. 29Chúa Giêsu trả lời và nói với họ: “Công việc của Thiên Chúa là các ông tin vào Đấng Ngài sai đến”. 30Họ hỏi Ngài: “Thầy làm dấu lạ nào cho chúng tôi thấy và tin? Thầy làm gì đây? 31Trong sa mạc, cha ông chúng tôi đã ăn manna, như đã chép rằng:

“Ngài cho họ ăn bánh từ trời ban xuống””.

 

32Chúa Giêsu nói với họ: “Amen, amen, Tôi nói cho các ông hay: không phải Môsê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, nhưng chính Cha Tôi mới là Đấng ban cho các ông bánh bởi trời đích thực; 33bởi vì bánh của Thiên Chúa chính là từ trời xuống và ban sự sống cho trần gian”.

34Họ liền thưa với Ngài: “Lạy Chúa, xin ban cho chúng tôi thứ bánh ấy luôn mãi”. 35Chúa Giêsu nói với họ: “Chính Tôi là Bánh Sự Sống. Ai đến với Tôi sẽ không hề đói; ai tin vào Tôi sẽ không hề khát bao giờ. 36Nhưng Tôi nói với các ông rằng: các ông đã thấy Tôi, và các ông đã không tin. 37Tất cả những ai Cha ban cho Tôi thì sẽ đến với Tôi, và ai đến với Tôi, Tôi sẽ không xua đuổi ra ngoài, 38bởi Tôi đã từ trời xuống không phải để làm theo ý Tôi, nhưng là để làm theo ý Đấng đã sai Tôi. 39Và đây là ý của Đấng đã sai Tôi: đó là Tôi không để mất một ai trong những người Ngài đã ban cho Tôi, nhưng Tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. 40Thật vậy, ý của Cha Tôi là mọi người thấy Con và tin vào Ngài thì có sự sống đời đời. Còn Tôi, Tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết”.

 

41Những người Do Thái lẩm bẩm kêu trách Chúa Giêsu, vì Ngài đã nói: “Tôi là Bánh từ trời xuống”, 42họ nói: “Chẳng phải ông này là Giêsu, con ông Giuse sao, mà chúng ta quá rõ cha mẹ của ông ta hay sao? Vậy mà lúc này ông ta dám nói: “Tôi từ trời xuống”?”. 43Chúa Giêsu trả lời và nói với họ: “Các ông đừng có lẩm bẩm với nhau. 44Không ai có thể đến với Tôi nếu Cha là Đấng sai Tôi không lôi kéo người ấy, và Tôi, Tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. 45Có lời viết trong sách Các Ngôn Sứ rằng:

“Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo”.

 

Bất cứ ai đã nghe và học nơi Cha thì đến với Tôi. 46Thật vậy, không ai đã nhìn thấy Cha ngoại trừ Đấng từ Thiên Chúa mà đến, Đấng ấy đã thấy Cha. 47Amen, amen, Tôi nói cho các ông hay: ai tin Đấng ấy thì có được sự sống đời đời. 48Tôi chính là Bánh Sự Sống. 49Trong sa mạc, cha ông của các ông đã ăn manna và họ đã chết. 50Thế nhưng bánh đến từ trời là thứ bánh mà ai ăn sẽ không chết. 51Tôi chính là Bánh Hằng Sống§ từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời. Bánh Tôi sẽ ban chính là Thịt Tôi được trao ban để thế gian được sống”.

52Những người Do Thái tranh luận kịch liệt với nhau: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt của mình được?”. 53Chúa Giêsu nói với họ: “Amen, amen, Tôi nói cho các ông biết: nếu các ông không ăn thịt và không uống máu của Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54Ai ăn thịt và uống máu Tôi thì có sự sống đời đời, và Tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. 55Vì thịt Tôi thật là của ăn, và máu Tôi thật là của uống. 56Ai ăn thịt Tôi và uống máu Tôi, thì ở trong Tôi, và Tôi ở trong người ấy. 57Cũng như Cha, Đấng Hằng Sống, đã sai Tôi đến, và Tôi sống nhờ Cha thế nào thì ai ăn Tôi cũng sống nhờ Tôi như vậy. 58Đây là Bánh từ trời xuống, không như thứ bánh cha ông của các ông đã ăn và đã chết; ai ăn bánh này thì sẽ sống muôn đời”. 59Đấy là những gì Chúa Giêsu đã giảng dạy trong hội đường Caphanaum.

 

Lời Hằng Sống.

60Rất nhiều các môn đệ của Ngài đã nghe và đã phản kháng: “Lời gì khó nghe quá! Làm sao chịu nổi?”. 61Chúa Giêsu quá biết là các môn đệ của Ngài đang lẩm bẩm về điều ấy. Ngài nói với họ: “Điều đó làm các con vấp ngã sao? 62Thế nhưng nếu các con thấy Con Người lên nơi mà Ngài đã từng ở trước đây thì sao? 63Chính Thần Khí mới làm cho sống chứ xác thịt chẳng được việc gì. Những Lời Thầy nói với các con là Thần Khí và là sự sống. 64Tuy nhiên giữa các con có những kẻ không tin”. Thật ra ngay từ đầu, Chúa Giêsu đã biết những ai không tin và ai sẽ nộp Ngài. 65Ngài nói: “Vì thế, Thầy đã nói với các con: không ai có thể đến với Thầy, nếu không được Cha ban ơn cho kẻ ấy”.

 

66Bắt đầu từ đó, rất nhiều môn đệ đã rút lui không đi theo Chúa Giêsu nữa. 67Nhìn Nhóm Mười Hai, Ngài hỏi: “Còn các con, các con có muốn bỏ đi không?”. 68Simon Phêrô thưa với Ngài: “Lạy Thầy, chúng con sẽ theo ai? Thầy mới có những Lời mang lại sự sống đời đời; 69phần chúng con, chúng con tin và nhận biết rằng Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. 70Chúa Giêsu nói với các ông: “Không phải chính Thầy đã chọn nhóm các con đủ Mười Hai người sao? Vậy mà một trong các con lại là Quỷ”. 71Ngài nói về Giuđa con của Simon Iscariốt, là kẻ sẽ nộp Ngài sau này, và là một người trong Nhóm Mười Hai.

 

===============

§ Ga 6, 7 Một đênari tương đương với khoảng tiền lương một ngày của người làm công (x. Mt 18, 24-28).

§ Ga 6, 19 “Dặm”: = 185 mét. Hai mươi lăm hay ba mươi dặm bằng khoảng 5 đến 6 km. (x. Mt 14, 24; Lc 24, 13; Ga 11, 18).

 

§ Ga 6, 48-51 “Bánh Sự Sống” hay “Bánh Hằng Sống” Bánh đem lại cho con người sự sống đời đời. “Bánh Sự Sống”: (nhấn mạnh đến hiệu quả của bánh), do đó, khác với manna trong sa mạc. Manna đem lại cho con người sự sống thể lý vốn nay còn mai mất. “Bánh Hằng Sống”: là Bánh tự bản chất có sức mang lại sự sống đời đời (nhấn mạnh bản chất của bánh). Nói cách khác, Bánh Hằng Sống là bánh có sự sống vĩnh cửu nơi chính mình.