Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Chương 12

Gioan - Chương 12

 

Xức dầu thơm tại Bêtania.

1Sáu ngày trước Lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu đến Bêtania nơi ở của Lagiarô, người đã được Chúa Giêsu cho sống  lại từ cõi chết. 2Người ta dọn bữa tối cho Ngài, và Mátta lo phục vụ, còn Lagiarô là một trong số những người cùng đồng bàn với Ngài. 3Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất, hảo hạng, mà xức chân Chúa Giêsu, rồi lấy tóc mình mà lau; cả nhà ngát mùi hương thơm. 4Giuđa Iscariốt, một trong những môn đệ của Ngài, kẻ sẽ nộp Ngài, liền nói: 5“Sao không đem bán dầu thơm ấy đi, lấy ba trăm đồng đênari§ mà cho người nghèo?”. 6Ông nói như vậy không phải vì lo lắng cho người nghèo, nhưng bởi vì ông là một tên trộm, ông giữ túi tiền người ta dâng cúng nhưng lại hay gian lận vào túi riêng. 7Chúa Giêsu nói với ông: “Hãy để mặc cô, để cô ấy còn giữ lại cho ngày mai táng Thầy. 8Những người nghèo, các con luôn có bên cạnh, nhưng Thầy thì các con không có mãi đâu”.

 

9Đám đông người Do Thái biết Chúa Giêsu ở đó nên tuốn đến, không phải chỉ vì Chúa Giêsu mà thôi, nhưng còn để thấy Lagiarô, người đã được Ngài cho sống lại từ cõi chết. 10Vậy các thượng tế quyết định giết luôn cả Lagiarô, 11bởi vì anh ta mà nhiều người Do Thái lìa bỏ họ để tin theo Chúa Giêsu.

 

Tiến vào Giêrusalem.

12Sáng hôm sau, một đám rất đông đi dự lễ, khi hay tin Chúa Giêsu đang tiến vào Giêrusalem, 13họ cầm những cành vạn tuế ra đón Ngài và reo hò:

“Hôsanna!§

Chúc tụng Đấng ngự đến

nhân Danh Thiên Chúa!

Hoan hô Vua Israel!”.

14Chúa Giêsu tìm được một con lừa con, Ngài cưỡi lên đúng như lời đã viết:

15“Đừng sợ,

hỡi con gái Sion.

Này Vua của con đang đến,

cưỡi trên lừa con”.

 

16Những điều này, các môn đệ của Ngài ban đầu không hiểu, nhưng khi Chúa Giêsu đã được tôn vinh, bấy giờ các ông mới nhớ lại rằng, các điều ấy đã được viết về Ngài, và người ta đã làm những điều ấy cho Ngài. 17Đám đông đã có mặt bên Chúa Giêsu khi Ngài gọi Lagiarô ra khỏi mồ, và cho anh ta sống lại từ cõi chết, làm chứng về điều đó. 18Vì thế đám đông dân chúng đi đón Ngài, bởi họ nghe biết Ngài đã làm dấu lạ ấy. 19Những người Pharisêu bảo nhau: “Các ông có nhận thấy rằng các ông chẳng làm được gì không? Kìa, cả thiên hạ đều theo ông ta!”.

 

Đến Giờ của Chúa Giêsu.                   

20Trong số những người lên dự lễ, có cả người Hy Lạp; 21họ đến gặp Philipphê, quê ở Bétsaiđa miền Galilê, và thưa rằng: “Thưa Ngài, chúng tôi muốn gặp Chúa Giêsu”. 22Philipphê nói điều đó với Anđrê và cả hai đến thưa với Chúa Giêsu. 23Chúa Giêsu đáp lại và nói với họ rằng: “Đã đến giờ Con Người được tôn vinh. 24Amen, amen, Thầy nói với các con: nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không chết đi thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó chết đi, nó sẽ sinh nhiều bông hạt. 25Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất; và ai ghét sự sống mình ở đời này thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. 26Ai phụng sự Thầy, hãy theo Thầy, và Thầy ở đâu thì kẻ phụng sự Thầy cũng ở đấy; ai phụng sự Thầy, Cha Thầy sẽ tôn trọng người ấy.

 

27Bây giờ tâm hồn Thầy xao xuyến. Và phải nói gì đây? Lạy Cha, xin hãy cứu con khỏi giờ này chăng? Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. 28Lạy Cha, xin hãy tôn vinh Danh Cha!”. Bấy giờ có tiếng từ trời vọng đến: “Ta đã tôn vinh Danh Ta và Ta sẽ còn tôn vinh nữa”. 29Đám đông đứng đó nghe thấy, thì bảo rằng đấy là một tiếng sấm; những người khác lại cho rằng: “Một thiên thần đã nói với Ngài”. 30Nhưng Chúa Giêsu trả lời và bảo: “Tiếng vọng ấy không phải vì Tôi, mà vì anh em. 31Chính bây giờ là cuộc phán xét thế gian này, và chính bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị đuổi ra ngoài; 32phần Tôi, một khi Tôi được giương cao khỏi đất, Tôi sẽ kéo mọi người lên cùng Tôi”. 33Ngài nói thế để chỉ cho biết Ngài sẽ phải chết cách nào. 34Đám đông thưa lại với Ngài: “Trong Lề Luật, chúng tôi đọc thấy rằng Đấng Kitô tồn tại muôn đời; vậy mà Ngài lại bảo: “Con Người phải được giương cao”? Con Người đó là ai vậy?”. 35Chúa Giêsu nói với họ: “Ánh sáng chỉ ở với anh em ít lâu nữa thôi. Hãy bước đi trong khi còn ánh sáng, kẻo bóng tối vượt qua anh em; ai đi trong bóng tối thì không biết mình đi đâu. 36Bao lâu còn ánh sáng, hãy tin tưởng nơi ánh sáng, để anh em trở nên con cái ánh sáng”. Sau khi Chúa Giêsu đã nói những lời đó, Ngài rời nơi đó và ẩn mình khỏi họ.

 

Những điều người Do Thái tin và không tin.

37Mặc dù Ngài đã làm rất nhiều dấu lạ ngay trước mắt họ, nhưng họ vẫn không tin vào Ngài, 38điều ấy đã ứng nghiệm lời của ngôn sứ Isaia:

“Lạy Chúa, ai tin được điều đã thấu tai chúng con,

và cánh tay của Chúa đã được bày tỏ cho những ai?”.

39Sở dĩ họ không thể tin, bởi Isaia còn nói:

40“Ngài đã làm cho mắt chúng ra mù lòa,

cho lòng chúng ra chai đá,

kẻo mắt chúng thấy được,

lòng chúng hiểu được,

và chúng hoán cải

để Ta chữa lành cho chúng”.

41Isaia đã thốt lên những lời ấy vì ông đã thấy trước vinh quang của Chúa Giêsu và ông nói tiên tri về Ngài. 42Thật ra thì trong số các thủ lãnh cũng có nhiều kẻ tin vào Ngài, nhưng do ngại nhóm Pharisêu nên họ không dám tuyên xưng, sợ rằng sẽ bị trục xuất khỏi hội đường; 43họ chuộng vinh quang nơi loài người hơn là vinh quang của Thiên Chúa.

 

Tổng kết.

44Bấy giờ Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin Tôi thì không phải là tin Tôi, nhưng là tin Đấng đã sai Tôi; 45và ai thấy Tôi, là thấy Đấng đã sai

 

Tôi. 46Tôi là ánh sáng đã đến trần gian, để tất cả những ai tin Tôi sẽ không ở trong tối tăm. 47Ai nghe lời Tôi mà không tuân giữ, thì không phải Tôi sẽ xét xử kẻ ấy; bởi Tôi đến không phải để xét xử thế gian, nhưng để cứu độ thế gian. 48Ai chối từ Tôi và không đón nhận lời Tôi, thì có thẩm phán xét xử kẻ ấy: chính lời Tôi đã nói sẽ xét xử kẻ ấy trong ngày sau hết, 49bởi vì Tôi không tự mình nói ra, nhưng Cha, là Đấng đã sai Tôi, chính Ngài đã truyền lệnh cho Tôi phải nói gì và bảo gì. 50Và Tôi biết rằng lệnh truyền của Ngài là sự sống đời đời. Những điều Tôi nói, thì Tôi nói như Cha đã nói với Tôi”.

 

=============

§ Ga 12, 5 “Đênari”: (x. Mt. 20, 2).

§ Ga 12, 13 “Hosanna”: (x. Mc 11, 9).