Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Bài Lời Chúa 001

Tác giả: 
Lm Hoàng Minh Tuấn

 

BÀI LỜI CHÚA  1

 

Điều răn thứ nhất :

 

Thờ thiên chúa độc nhất chân thật

 

(Một người đọc to)

 

Chúng ta khởi sự điều răn thứ nhất : “Thờ phượng một Đức Chúa Trời và yêu mến Người trên hết mọi sự”. Điều răn này dạy muốn thờ phượng một Chúa trên hết mọi sự, thì phải từ bỏ những điều quấy quá, dị đoan, cúng quẩy các tà thần. Đó là điều Chúa dạy trong bài Kinh Thánh hôm nay.

 

Trích sách 1 Các vua, đoạn 18, c.19tt

 

Ba năm trời ròng rã, hạn hán và đói khát đã làm rũ liệt nước Is-ra-en, vì họ đã dám bỏ Thiên Chúa mà thờ tà thần Ba-an. Song Thiên Chúa thương xót dân Người. Người muốn chấm dứt các đại họa ấy, nên mới sai tiên tri Ê-li-a đến cùng vua A-kháp mà nói rằng:

 

-     Xin Bệ hạ hãy sai người đi tụ họp toàn thể Is-ra-en với tôi trên núi Các-men, làm một với 450 thày cúng của thần Ba-an.

 

Vua đành nghe theo cách miễn cưỡng. Thế là toàn dân lũ lượt tụ tập trên núi, và đứng giữa họ có 450 thày cúng. Tiên tri Ê-li-a tiến lại trước toàn dân và nói :

 

-     Cho đến bao giờ, các người còn khập khiễng cả hai giò (nghĩa là bắt cá hai tay) ? Nếu Yavê thật là Thiên Chúa, thì hãy theo Người ; còn nếu (các người cho) Ba-an là Thiên Chúa, thì hãy theo hắn. Phải chọn lựa dứt khoát. Chỉ có một mình tôi là tiên tri của Chúa Yavê, còn thày cúng của Ba-an có những 450 người. Không sao ! Hãy đem đến đây hai bò tơ, 450 thày cúng. Hãy chọn một con mà xẻ thịt ra, đặt trên củi mà tế thần, nhưng nhớ đừng châm lửa. Còn tôi cũng làm như vậy và không châm lửa. Các ông thày cúng sẽ kêu khấn thần của họ, còn tôi, tôi kêu khấn Danh Chúa Yavê. Thần linh bên nào đáp lời, bằng cách cho lửa từ trời xuống thiêu của lễ, thần linh ấy là Thiên Chúa thật và phải thờ phượng Người.

 

Toàn dân đáp lại :

-     Thật là một lời đề nghị chí lý !

 

Các thày cúng đành phải nhận cuộc thử thách này. Họ xẻ thịt, xếp củi, đặt thịt cúng lên, rồi bắt đầu khấn vái thần của họ cho lửa xuống, nhưng vô hiệu. Họ kêu gào, nhảy múa từ sáng tới trưa, mà chẳng thấy gì. Tiên tri Ê-li-a nhạo họ :

 

-     Phải gào to hơn, vì thần của các ông có lẽ đang bận suy tính hay mắc việc, có khi đi vắng, có khi đã đi ngủ.

 

Nghe thấy thế, các thày cúng càng kêu gào lớn tiếng hơn và lấy đoản kiếm, xà mâu rạch mình đến chảy máu ròng ròng, nhưng vẫn mất công toi, chẳng có thần nào nghe lời cầu của họ cả. Đến chiều, là giờ thường quen tế lễ của đạo Chúa, Ê-li-a mới gọi dân chúng lại bên ông, ông lấy đá xếp thành một bàn tế lễ, đặt củi lên, xẻ thịt bò tơ đặt trên củi. Rồi ông sai đào chung quanh tế đàn một đường mương, và bảo dân lấy nước rưới lên của lễ, lên củi cho ướt đẫm, đến cả đường mương cũng đầy nước. Sau đó, Ê-li-a quì xuống cầu khẩn Danh Chúa :

 

-     Lạy Yavê Thiên Chúa Hằng Sống của A-bra-ham, I-sa-ac và Ya-cob, xin nhậm lời tôi, khiến dân này nhận biết chính Người mới là Thiên Chúa thật.

 

Tiên tri vừa dứt lời cầu, lửa của Yavê từ trời giáng xuống thiêu hết của lễ, cả bàn thờ, cả củi và làm khô cạn cả nước trong mương. Toàn dân thấy vậy thì sấp mặt xuống kêu lên vang khắp vùng núi :

 

-     Yavê mới chính là Thiên Chúa thật và chỉ mình Người là Thiên Chúa.

 

Đáp lại sự thờ phượng của dân, Thiên Chúa nguôi giận, lại cho mưa tuôn xuống, chấm dứt nạn hạn hán và đói kém của họ.

 

*  Đó là Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !

 

Suy niệm Lời Chúa

 

Ta hãy để một phút im lặng, cho Lời Chúa vừa nghe thấm vào lòng ta (im lặng một phút). (Các lần sau, cũng làm như vậy).....

 

Ta hãy suy niệm : Tiên tri Ê-li-a trách dân Is-ra-en hai lòng, bắt cá hai tay : vừa thờ Chúa, vừa chạy theo cúng bái thần Ba-an. Biết đâu, có nhiều gia đình công giáo cũng đi khập khiễng hai giò như thế! Có lẽ, họ chưa dám đặt hai bàn thờ trong nhà : một bên thờ Chúa, một bên thờ thần nọ, thần kia ; nhưng họ có những cử chỉ và lối sống giống như vậy. Miệng họ thì đọc kinh, tay thì làm dấu, chân đến nhà thờ... ; nhưng hễ trong gia đình động xảy ra đau ốm, hoạn nạn là chạy đi coi bói, xem số, hầu bóng, ngồi đồng, là các chước mê tín, dị đoan ma quỉ bày ra cốt để ta tin vào nó và thờ nó, hầu bị khốn nạn đời đời với nó sau này. Còn ngay bây giờ, có thể nó cho ta một chút của cải, một chút may mắn khi ta vái lạy nó ; nhưng các của cải và may mắn đời này thật chóng qua, tạm bợ biết bao !

 

Vậy gia đình ta hôm nay làm giờ đền tạ này, có ý xin Chúa tha thứ bao tội lỗi mà chúng ta đã phạm về điều ấy. Và gia đình ta thề hứa với Chúa không bao giờ thờ quấy hoặc tin theo các điều nhảm nhí, mê tín, dị đoan. Đúng như phong tục ta có câu :

 

“Tôi trung không thờ hai chúa,

 

     Gái chính chuyên không lấy hai chồng”

 

Vậy ta quyết chí tin một Thiên Chúa, chỉ thờ một Chúa, dầu sống dầu chết không tin, không thờ thần thánh nào hết.

 

Tích truyện

 

Một linh mục kia gặp một em nhỏ xin một tấm ảnh đạo. Linh mục nói :

 

-     Được lắm ! Song con phải lập công để được quà thưởng ấy. Đây, con có thuộc giáo lý không ?

-     Thưa cha, có !

-     Có à ? Tốt lắm ! Con nói cho cha biết : có mấy Thiên Chúa?

 

Em nhanh nhẹn trả lời :

 

-     Có một Thiên Chúa thôi !

-     Sao con quả quyết chắc chắn như thế ?

-     Chắc chắn chứ ! Vì Thiên Chúa đầy tình thương và ở khắp nơi, đâu đâu cũng có Chúa. Vậy thì còn có chỗ nào cho một Thiên Chúa thứ hai nữa ?

 

***

 

(Tiếp theo, xin xem chương trình đề nghị ở đầu... Các lần sau cũng làm như vậy).