Bài Lời Chúa 086
BÀI LỜI CHÚA 86
Không có Thánh Thần,
Nước Chúa sẽ tan
Trích sách Công Vụ Tông Đồ, 1.3-11
Sau khi Đức Giêsu đã chịu nạn chịu chết, Ngài sống lại và hiện ra cùng các Tông đồ. Ngài cho họ thấy nhiều bằng chứng rành rành và cụ thể để họ biết chắc là Ngài đã sống lại và đang sống : nào là cho sờ vào tay chân còn ghi dấu đanh, cho Tôma sờ vào cạnh sườn, nào là ăn trước mắt họ, nào bẻ bánh với hai môn đệ đi làng Emmau... Suốt 40 ngày, Ngài đã hiện ra và nói với họ về Nước Thiên Chúa. Có lần, Ngài hiện ra cùng ăn uống với họ, thì Ngài truyền dạy họ chớ rời khỏi Yêrusalem, nhưng hãy họp nhau cầu nguyện để chờ đợi Chúa Thánh Thần hiện xuống trên họ. Đó là điều Chúa Cha đã hứa qua miệng các tiên tri ngày trước. Chúa Thánh Thần sẽ hiện xuống trên họ, họ sẽ được tràn ngập Thánh Thần, như được dìm vào trong Ngài, trong ánh sáng, trong sự sống của Ngài. Và Đức Giêsu nhắc cho biết là chính Gioan Tẩy Giả đã nói cách bóng bảy rằng : Các ngươi sẽ được Thanh tẩy không phải bằng nước như tôi đang làm cho dân Do thái, song bằng Thánh Thần. Các Tông đồ tưởng rằng Đức Giêsu sẽ lập một vương quốc mới cho dân tộc Israen. Nhưng Đức Giêsu gạt đi mà nói : không phải như thế. Đây là một vương quốc khác thường, mở rộng cho mọi người trên thế gian, chứ không chỉ là nước Israen, dành riêng cho một dân tộc. Và các ngươi sẽ chịu lấy quyền lực của Thánh Thần đến trên các ngươi, làm cho các ngươi trở nên mạnh mẽ, can đảm mà làm chứng cho Ta, rao truyền lan rộng Nước Thiên Chúa ở Yêrusalem, trong toàn cõi Yuđê và Samari và cho tới tận cùng trái đất. Dạy dỗ và dặn dò họ mọi chuyện xong xuôi, Ngài lên trời và có một đám mây che Ngài khuất mắt họ, Đang lúc họ còn ngẩn ngơ luyến tiếc nhìn lên trời, thì xảy ra có hai thiên thần hiện đến bảo họ :
- Sao cứ đứng đó nhìn trời làm chi ? Hãy lo làm các điều Đức Giêsu đã dặn dò. Đức Giêsu, Đấng vừa lên trời, ngày sau sẽ đến lại.
* Đó là Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !
Suy niệm Lời Chúa
Điểm 1 : Qua bài Kinh Thánh vừa đọc, ta thấy Đức Giêsu sau khi cho các môn đồ thấy chắc thực là Ngài đã sống lại, thì trong suốt 40 ngày trước khi lên trời, Ngài nói với họ về Nước Thiên Chúa. Suốt thời kỳ giảng đạo công khai, Ngài giảng và loan báo về Nước Thiên Chúa chưa đủ sao ? Để bây giờ, còn ít ngày sống dưới thế, trước khi khuất mặt vĩnh viễn, về với Cha, Ngài lại còn tiếp tục nói về Nước Thiên Chúa ? Làm như thế, Đức Giêsu có ý cho ta thấy vấn đề Nước Thiên Chúa là mối bận tâm của Ngài đến chừng nào ! Thật đó là điều tâm huyết, luôn canh cánh bên lòng Ngài. Sống để nói về Nước Thiên Chúa ! Chết rồi, sống lại cũng chỉ nói về Nước Thiên Chúa ! Thế thì thử hỏi chúng ta là môn đồ của Ngài, làm sao làm ngơ cho được ? Nếu từ trước đến nay, ta dửng dưng với Nước Thiên Chúa, thì xét mình, ta thật vô cùng có lỗi với Chúa. Dám nói rằng : những ngày cuối ấy, Ngài nói về Nước Thiên Chúa, đó là Ngài trối trăng lại cho ta điều quan trọng nhất đời Ngài, thế thì từ trước đến nay, ta hững hờ không thi hành di chúc thiêng liêng ấy, làm sao ta xứng danh môn đồ Chúa được ? Chẳng lẽ chúng ta tái diễn cái trò “cha dạy học, con đốt sách” ư ? Lấy tỉ dụ : anh chị em làm một nghề gì rất giỏi, rất danh tiếng, chẳng hạn nghề thày thuốc, đến lúc anh em muốn truyền nghề lại cho con cái nối dõi tông môn, thì chúng nó lại chỉ thích vui chơi, hoặc chúng đi chọn nghề đạp xích lô, thử hỏi anh chị em có vui không? Vì vậy, ta không thể là môn đồ bất trung với sự nghiệp của Thày. Chúng ta phải nối nghiệp sư phụ ta !
Việc ta phải làm là gì, chúng ta đã nói các kỳ trước rồi. Ở đây chỉ xin tóm tắt trong một câu vắn gọn : Hãy làm cho nơi ta đang sống, nhất là những nơi đau khổ, nghèo hèn, trở thành một cõi thiên đàng, như khi xưa, Chúa Giêsu đã làm cho nơi Chúa đi qua, nơi Chúa hoạt động được trở thành một cõi thiên đàng như vậy : kẻ đói được ăn, người què, mù, tàn tật được chữa lành, phụ nữ được nâng cao phẩm giá, con nít được âu yếm và chúc phúc, người tội lỗi được tha thứ..., tất cả mọi người đều được giải thoát khỏi mọi áp bức, bất công và được cảm thấy Thiên Chúa yêu thương mình !
Điểm 2 : Bây giờ, trở lại với bài Kinh Thánh thì thấy, sau khi Chúa trình bày cho họ hiểu về Nước Thiên Chúa, thì Ngài dặn phải chờ đợi và nguyện xin Chúa Thánh Thần đến. Đến làm gì ? Chúa nói: đến thanh tẩy chúng con ! Đừng hiểu thanh tẩy là rửa tội. Đây là một cái gì lớn lao, bao quát hơn thế nhiều. Anh chị em thỉnh thoảng có nghe người ta nói : Phép Rửa tội là phép “Dìm” không ? Tức là bắt đầu từ phép Rửa tội, ta được dìm vào trong ánh sáng và quyền lực của Chúa Thánh Thần. Dìm vào như thế để ánh sáng và quyền lực Ngài tẩy sạch tính mê, nết xấu, tội lỗi và biến đổi chúng ta nên con người mới, khác xưa. Từ là kẻ tội lỗi đáng bị thịnh nộ, chết khốn nạn trầm luân, nay được biến đổi thành con cái yêu dấu của Chúa Cha. Đồng thời, ta được đem vào trong nhà Cha, tức là Nước Thiên Chúa. Đúng như lời Đức Giêsu đã phán : “Ai không sinh lại bởi Nước (Rửa tội) và bởi Thần Khí, thì sẽ không thể vào được Nước Thiên Chúa !” (Ga 3.5). Nói tắt, Thánh Thần đến đưa ta vào lọt Nước Thiên Chúa ! Vào rồi, Ngài lại giúp ta sống được trong đó mà không bị dội ra, hoặc bị đuổi ra, giống như anh chàng mà Phúc Âm thuật chuyện là không mặc áo cưới, nên bị đuổi ra ngoài nơi tối tăm, ở đó phải khóc lóc, nghiến răng, ôm hận đời đời. Lấy ví dụ : trong gia đình anh chị em gồm toàn những người tử tế, đàng hoàng, lịch sự, đạo đức, thế mà có một đứa con lại cứ thích xì ke, nghiện ngập, nhậu nhẹt, cờ bạc, thích chửi tục, đù má, đù mẹ..., thử hỏi nó có sống nổi trong gia đình ấy không ? Nó phải dội ra thôi, cha mẹ không đuổi thì tự nó cũng phải ra, vì không thấy thích hợp. Ở nhà không có ai nhậu nhẹt, nó phải tìm bạn nhậu ở ngoài. Ở nhà không có ai chửi tục, nó phải ở với tụi xấu nết để tha hồ chửi tục, đánh nhau. Vậy, Nước Thiên Chúa là nhà cha mẹ ta cũng vậy, Chúa Thánh Thần đến làm cho ta sống đúng cung cách thần dân trong nước ấy, tốt lành, yêu thương, như Đức Giêsu, Đức Mẹ, các thánh...
Có câu chuyện biến ngôn, giả tưởng này : Hôm Chúa Giêsu lên trời, gần tới cửa thì các thiên thần ra thờ lạy và chúc mừng Chúa khải hoàn. Xong xuôi, có một thiên thần hỏi : “Lạy Chúa, Chúa về trời, Chúa để lại Nước Thiên Chúa mới lập cho ai lo ?”. Chúa đáp tỉnh bơ : “Còn cho ai vào đó, tất nhiên là cho các môn đồ, trước tiên là các Tông đồ”. Nghe đến đấy, các thiên thần nhìn nhau ngao ngán. Các vị còn nhớ cách đây không lâu lắc gì, mới tháng trước, các ông môn đồ tuyệt vời ấy, ông thì bán Thày, đi thắt cổ tự tử, ông thì chối Thày ba lần, ông thì sợ bị bắt đã cởi áo choàng chạy mình trần thoát thân, còn các ông khác, cũng chạy như chuột, chẳng thấy ai theo Chúa lên núi Can-vê ! Mãi sau có Gioan, chắc lúc ấy còn vị thành niên, dắt Đức Mẹ lên đứng cạnh cây thập giá, nên không ai thèm bắt ! Lúc ấy, Đức Giêsu mới ôn tồn nói với các thiên thần : “Phải, ta trao Nước Thiên Chúa lại cho các môn đồ, vì Ta tín nhiệm nơi họ !”. Các thiên thần không dám cãi nữa, song họ lo cho Chúa, và lo cho sự nghiệp Ngài sẽ bị đổ vỡ tan tành cũng như xưa trong Cựu Ước mất thôi. Lúc ấy, Đức Giêsu mới cắt nghĩa : “Không, lần này, Nước Thiên Chúa được Ta thiết lập lại, sẽ không bị tan rã, đổ vỡ như Vương quốc Israen đâu ! Vì Chúa Cha và Ta đã rút kinh nghiệm từ Cựu Ước rồi, chúng ta sẽ ban Thánh Thần, và Thánh Thần sẽ ở với họ, trợ lực giúp họ sống được trong Nước Thiên Chúa, và lại còn làm cho lan ra tới tận cùng trái đất nữa là đàng khác”. Nghe xong, các thiên thần vui mừng, khen ngợi Chúa Ba Ngôi thật là khôn ngoan, thượng trí vô cùng. Tức khắc, các thiên thần sai hai vị xuống thế, đến cùng các môn đồ. Xuống đến nơi, hai vị thấy các môn đồ còn ngẩn ngơ, luyến tiếc nhìn lên trời. Hai vị liền thúc giục : “Đừng cứ đứng hướng vọng về trời ! Hãy quay trở về với trái đất, lo làm như Thày Thánh đã dạy, lo thiết lập và mở mang Nước Thiên Chúa đi. Ngài đã hứa ban Thánh Thần, thế là chắc sẽ thành công. Đừng lo hướng về trời, hãy hướng về trái đất, mà làm cho trái đất trở thành thiên đàng. Lúc ấy, Ngài sẽ trở lại và sẽ ở cùng loài người mãi mãi nơi cõi thiên đàng ấy”.
Điểm 3 : Qua những điều trên đây, ta thấy Chúa hứa cho môn đồ Thánh Thần, là nguyên tố quyết định sự thành công của Nước Thiên Chúa. Không có Thánh Thần, Nước Thiên Chúa sẽ bị tan rã như Cựu Ước đã là một bằng chứng cụ thể.
Quả thế, kinh nghiệm của Cựu Ước đã cho thấy : hồi ấy, Chúa chưa ban Thánh Thần, nên Vương quốc Yavê thiết lập đã bị tan rã. Không có Thánh Thần, làm sao tính tự nhiên loài người có thể bỏ sự ích kỷ, biết thương yêu, tha thứ, chia sẻ của cải được ? Vậy cần có Thần Khí đến giúp sức ! Chúa đã nói đúng : Thần Khí sẽ đến đổi trái tim chai đá, lãnh đạm, ích kỷ... thành trái tim thịt, mềm mại, tức là có ý nói biến đổi lòng người ta thành ra biết yêu thương : trên thì trung hiếu yêu mến Cha, yêu mến Đức Giêsu hết lòng, hết sức ; dưới thì thương người ta, hi sinh phục vụ người ta hết lòng. Xem gương Đức Giêsu : Ngài được Thần Khí Chúa từ trời đáp xuống và lưu lại trên Ngài (Ga 1.32), nên Ngài hi sinh, yêu thương, đến nỗi thí mạng mình để mưu hạnh phúc cho loài người. Chúng ta cũng vậy, khi Chúa Kitô ban Thần Khí của Ngài cho ta, thì ta mới sống và hành động giống như Chúa. Như thế, Nước Thiên Chúa sẽ không bị đổ vỡ nữa. Có thể nói : Thiên Chúa đã rút kinh nghiệm từ lần thất bại trong Cựu Ước, nên lần này, Người sẽ ban Thánh Thần cho ai tin và làm môn đồ, để họ sẽ sống và làm cho Nước Thiên Chúa được thành công: “Ta sẽ ban cho các ngươi một tấm lòng mới. Bên trong các ngươi, Ta sẽ ban xuống một Thần Khí mới, Ta sẽ cất tấm lòng đá khỏi thịt mình các ngươi, Ta sẽ ban cho các ngươi tấm lòng thịt. Bên trong các ngươi, Ta sẽ ban xuống Thần khí của Ta, ta sẽ làm cho các ngươi đi theo luật điều của Ta… Các ngươi sẽ là dân của Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi” (Ez 36.26-28; . Yr 31.31-34). Nói khác đi, nhờ Thánh Thần ở trong lòng ta giúp sức, nâng đỡ, an ủi, ta sẽ giữ nổi hiến pháp của Nước Thiên Chúa ta sẽ tìm thấy hạnh phúc trong Vương quốc ấy, một Vương quốc bình an, yêu thương, ở đó, không ai xử bất công với ai, không còn kẻ giàu, người nghèo, không ai dùng quyền thế áp bức kẻ khác, không còn oán thù, chia rẽ... Vì hiến pháp ấy có luật tối thượng là yêu thương và phục vụ. Thế là thiên đàng bắt đầu nở hoa trên trái đất này, vốn trước là địa ngục đầy bạo lực, tàn ác, chém giết...
Ta hãy vui mừng tạ ơn Chúa !
Ta hãy lo đón nhận Chúa Thánh Thần ! Thấy ta cầu nguyện với lòng khao khát và bền tâm chờ mong, Thánh Thần sẽ đến ngự trong ta.
Lạy Đức Giêsu, xin hãy ban Thánh Thần cho mỗi người chúng con, ban đầy tràn, ban luôn mãi. Amen ! Amen !
Tích truyện
Có một hôm, ngồi tỉ tê nói chuyện, một thiếu nữ phàn nàn rằng :
- Sao mình thấy khó thương người quá !
Người bạn kia hỏi lại :
- Em có thấy khó thương anh chị em ruột mình không ? Có thấy khó thương má em không ?
Cô ấy đáp :
- Ồ, không ! Em thương anh em và nhất là thương má em lắm ! Đó là chuyện tự nhiên mà.
Người bạn liền nói :
- Đây cũng vậy, khi Chúa Thánh Thần đến nhóm lửa yêu thương trong lòng em, thì em sẽ không thể không thương người ta. Vì tình thương ấy trở thành tự nhiên rồi ! Đây, chị kể cho em chuyện này nhé ! Một buổi sáng kia, một người dân quê dậy thật sớm ra đồng làm. Sương sa mù mịt phủ kín mọi vật. Thình lình, người ấy thấy một hình thù quái gở, gớm ghiếc tiến về phía mình, người ấy tưởng là gấu dữ, nên chuẩn bị dao, gậy để đánh. Ngay lúc ấy, mặt trời mọc lên chói lọi, sương mù tiêu tan, anh ta mới kinh ngạc và vui mừng khôn xiết, vì thấy đó là em mình lẳng lặng đi cách mấy bước, tay cầm lưỡi hái, vai đeo lẳng đồ ăn...
Thế đó, khi Thánh Thần như mặt trời soi sáng mắt linh hồn ta, Ngài đánh tan những thành kiến tối tăm về giai cấp, chủng tộc, tính tình, nết xấu có nơi người khác, làm ta thấy họ là người anh em đáng yêu thương và cứu giúp.
[Hát một bài cầu xin Chúa Thánh Thần thay kinh Đền tạ].
- Thư Viện: