Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Bài Lời Chúa 044

Tác giả: 
Lm Hoàng Minh Tuấn

 

 

BÀI LỜI CHÚA 44

 

Truyện bà Su-za-na (tiếp)

 

Như ta đã biết, Su-sa-na bị hai kỳ mục say mê bà, nhưng không được nàng chiều ý, nên chúng đã vu oan giá họa, quyết làm cho nàng bị xử tử.

 

Khi nàng bị điệu ra tòa án, thấy nàng xinh đẹp, lại biết từ xưa đến nay, nàng vốn là người vợ đức hạnh, nên kẻ thân người sơ, ai nấy đều rưng rưng nước mắt. Hai kỳ mục đứng dậy giữa đám dân, đặt tay trên đầu nàng để cáo tội. Dân chúng đã tin chúng vì là hai thẩm phán của dân, và người ta đã lên án tử cho nàng. Còn Su-sa-na vừa khóc vừa ngólên trời, lòng những trông cậy vào Chúa, nàng nguyện rằng:

 

- Lạy Thiên Chúa hằng có, Đấng thấu biết những điều kín ẩn và am tường mọi sự trước sau. Chúa biết họ làm chứng gian vu cáo cho con, bắt con phải chết.

 

Thiên Chúa đã nhận lời kêu van của nàng. Trong lúc nàng bị điệu đi xử tử, Thiên Chúa đã thúc giục một thanh niên tên Đa-ni-ên lên tiếng phản chứng rằng:

 

- Tôi sạch tay vô can trong vụ đổ máu người phụ nữ này!

 

Toàn dân dừng lại, cậu nói:

 

- Các người phán quyết mà chẳng xét hỏi nông sâu, chẳng tìm manh mối. Hãy trở lại tòa án! Quả các lão kia làm chứng gian hại người này. Tôi sẽ chứng minh.

 

Toàn dân vội vàng lui lại. Đa-ni-ên nói với họ:

- Hãy tách hai kỳ mục ra xa nhau!

 

Rồi cậu cho gọi người thứ nhất lại:

 

- Hỡi tên già đầu mà còn làm sự dữ kia, tội ngươi đã phạm sẽ đổ xuống đầu ngươi. Vậy nghe ta hỏi: giả như có thật là ngươi đã nghe bà kia thông dâm với một chàng trai, thì họ làm ở dưới gốc cây nào ?

 

Lão ấy đáp:

 

- Dưới cây trắc.

 

Đa-ni-ên mới bảo:

 

- Ngươi nói láo trắng trợn tự hại mình. Kìa, Thần sứ Thiên Chúa đã được lịnh chặt ngươi làm hai.

 

Nói xong, truyền dẫn tên này ra, đem tên kia lại:

 

- Ngươi thuộc nòi dân mọi rợ, chứ đâu phải dòng giống Yuđa. Sắc đẹp đã mê hoặc ngươi, tà dục đã làm ngươi ra tà vạy. Vậy hãy nói: dưới cây nào ngươi đã bắt gặp chúng tư tình với nhau ?

 

Hắn đáp:

 

- Dưới cây dẻ.

 

Đa-ni-ên giận dữ nói:

 

- Ngươi đã láo khoét, cái láo khoét ấy làm ngươi mất đầu. Vì Thần sứ của Thiên Chúa đang cầm sẵn kiếm để chặt đầu ngươi.

 

Khi dân thấy rõ sự mâu thuẫn trong lời vu khống của chúng, họ reo hò lớn tiếng chúc tụng Thiên Chúa, Đấng cứu những kẻ trông cậy vào Người. Họ dấy lên chống lại hai kỳ mục và đem chúng đi xử tử như chúng đã muốn hại người vô tội! Và ngày ấy, kẻ vô tội đã được minh oan. Cha mẹ Su-sa-na và nhất là ông Yô-a-kim, chồng nàng, mừng rỡ khôn xiết, đều ngợi khen Thiên Chúa về nàng, thấy nàng thật là mẫu gương trinh tiết, thà chết không thà phạm tội nhơ uế trước mặt Chúa.

 

*   Đó là Lời Chúa! - Tạ ơn Chúa!

 

 

Suy niệm Lời Chúa

 

Ngày xưa, trong dân Israen, dân riêng của Thiên Chúa, Người thường can thiệp tỏ tường để minh oan cho kẻ vô tội, làm nổi bật gương đức hạnh của người công chính. Điều ấy dạy ta biết rằng: ngày nay, Thiên Chúa vẫn là Đấng công minh như thế, Ngài vẫn bênh vực những ai trông cậy vào Ngài, họ sống ngay chính, lương thiện mà bị hàm oan, sống trong sạch mà bị người ta và cả bạn hữu chê cười. Quả thế, biết bao người - cách riêng bạn trẻ - sợ rằng không sống theo thói đời phóng túng, trụy lạc, sẽ bị chê là không biết sống, là cù lần... Thánh Phêrô đã ủy lạo họ như sau: “Anh em hãy mặc lấy các tâm tình của Chúa Kitô..., để sống quãng thời gian trần thế này, không còn phải cho các đam mê người đời, mà là cho ý muốn của Thiên Chúa. Vì đã quá đủ rồi, cái thời dĩ vãng sống theo sở thích ngoại đạo, sống trong phóng đãng, đam mê, nghiện rượu, tiệc tùng, chè chén, cùng thờ quấy dị đoan. Thấy thế, người ta lấy làm lạ sao anh em không cùng nhào vào cuộc sống trác táng như thác lũ đó, và họ buông lời phỉ báng” (1Pr 4.1-4).

 

Vậy đó, chúng ta sống ở đời, nhưng không rập theo khuôn của đời, chúng ta có khuôn mẫu do luật và ý Chúa nêu ra. Thế mới xứng là Kitô hữu.

 

Ở đây, xin nêu vài thắc mắc của một số bạn đã vô tình rập theo khuôn đời, theo cách sống ngoại đạo:

 

1/ Giới trẻ chúng tôi muốn chuẩn bị để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Vậy nếu không tập trước làm sao được hạnh phúc, mà làm sao tập nếu tôi và người bạn gái không thí nghiệm trước. Chẳng phải người ta vẫn thí nghiệm như vậy trong những giờ học lý hóa đấy ư ? Tục ngữ có câu: “Trước khi đi săn, phải mài nhọn mũi giáo”.

 

Đáp: Chúng tôi xin mượn lời của một tác giả danh tiếng trong cuốn sách “Tôi có yêu một thiếu nữ” để trả lời các bạn ấy. Bạn trẻ mến, trong Kinh Thánh cómột câu rất lạ lùng để so sánh giữa tình yêu và sự chết: “Ái tình mạnh như sự chết” (Diệu ca 8.6). Tình yêu và sự chết cómột điểm giống nhau là không thể nào thử nghiệm chúng trước được. Có khi nào bạn nghĩ là mình có thể chết thử, bằng cách ngủ thật say không ? Ngủ say đến mấy đi nữa, vẫn không phải là chết. Cái chết, một lần là xong, không thử đi thử lại được. Cũng vậy, bạn không thể nào thử để cảm thấy tình yêu chân thật thế nào bằng một sự chung đụng xác thịt giữa trai gái. Chung đụng ấy không phải là tình yêu thật. Vì tình yêu đòi những điều kiện cao hơn, khác hơn rất nhiều.

 

Tôi xin lấy một ví dụ: nếu bạn muốn tập nhảy dù, mà bạn chỉ leo lên nóc nhà, hoặc một ngọn cây cao để từ đónhảy xuống... cóđược không ? Chắc chắn không. Vì khoảng cách từ đótới đất cóđộ 15 hay 20 thước, chưa đủ để khiến chiếc dù mở ra, và hậu quả là kẻ nào dại dột thử liều như thế, sẽ thấy mình rơi bịch xuống đất què chân, gẫy tay, nếu chưa rủi bị vỡ sọ! Phải nhảy từ một chiếc máy bay trên độ cao hàng ngàn thước, chiếc dù mới mở ra được và đưa bạn xuống đất an toàn, thích thú.

 

Đối với ái tình cũng vậy. Bạn không thể nào thử nó ngoài việc nhảy từ một độ rất cao là cuộc hôn nhân thực sự. Chỉ lúc đó, mọi quan năng, tình cảm, trí óc, yêu đương, và cơ quan sinh dục mới hoạt động đúng theo cách thức chúng phải hoạt động.

 

Khi người ta kết hôn với nhau, sự ăn ở vợ chồng sẽ được thực hiện trong những điều kiện bình an, thoải mái: người ta không bị lương tâm dày vò, người ta không vội vàng, không sợ dư luận chê bai, không sợ bị một ai phát giác, không bị ai tố cáo, phỉ báng. Không sợ người kia phản bội hay bỏ rơi, không sợ thụ thai do hậu quả của hành động ấy. Nhưng trước hết, hai người cóđủ thời giờ để bày tỏ nỗi lòng cho nhau, để làm quen nhau, để tỏ lòng âu yếm, thương mến nhau, và cũng để sửa đổi những khuyết điểm của nhau, những điều làm mất lòng nhau bằng tình yêu và một cách ý thức, vì những khó khăn vẫn luôn có trong hôn nhân.

 

Vậy, nếu bạn muốn chuẩn bị cho hôn nhân được hạnh phúc là điều rất tốt. Nhưng ở đây, điều quan trọng nhất không phải là sự hoạt động của các bản năng tình dục, của các cơ quan sinh dục. Điều quan trọng là sự chuẩn bị tâm lý, hay nói cách khác, là sự gặp gỡ giữa hai tâm hồn. Nếu cónhững khókhăn về sinh lý - hai bạn nên đi khám bác sĩ thời tiền hôn - còn nếu đã kết hôn, chúng cóthể được chữa chạy bằng thuốc men. Và những khókhăn ấy không nhất thiết chỉ do phạm vi thể xác. Thực ra nguồn gốc của chúng nhiều khi chính là sự thiếu chuẩn bị về mặt tâm lý. Vậy cũng như trước khi hòa nhạc, người ta phải so giây đàn, trước khi kết hôn, việc chuẩn bị cần thiết là so dây hai tâm hồn: đây là việc tế nhị phải học hỏi, và tập luyện. Nhưng bạn hãy biết một lần cho rõ là tập luyện đứng đắn thì không phải bằng cách ăn nằm với bất cứ cô gái nào hay bạn trai nào, hay với người mình chọn cũng vậy. Trái lại, bạn đang làm cho trái tim bạn bị tê liệt, và bạn đang dần dần giết chết các cảm giác của bạn. Điều đáng sợ không phải là các cơ quan thể xác không nảy nở đúng mức, mà là tình yêu chưa phát triển đúng mức.

 

Nhiều bạn trẻ ngày nay, rập theo khuôn các trào lưu phóng đãng hiện đại, chuẩn bị hôn nhân bằng phương pháp không cótình yêu chân thực như thế. Thực ra, các bạn ấy chỉ bắt chước cùng lắm là một vài giai đoạn bề ngoài của tình yêu thôi. Các bạn ấy hạ thấp việc ân ái đầy yêu thương thành một thứ chung đụng xác thịt máy móc giống như con mèo, con chó, con gà, con vịt... ; bởi vì tình yêu đích thực bền vững không có, bạn không đạt được phần kinh nghiệm quyết định là việc mở đường cho cái: “anh” đến với “em”, để thành một “chúng ta”, nhưng đã tự ngăn trở mình trong việc sẽ yêu tha thiết và trọn vẹn người vợ tương lai như nàng thật lòng mong ở bạn. Vì thế, người ta thường nói: yêu nhau kiểu xác thịt như vậy luôn luôn là một sự lừa dối nhau. Nhất là bên phía phụ nữ, những yêu đương do dục vọng bên nam thúc đẩy thường chỉ làm cho nàng đầy chán nản, lo sợ, cho dù nàng tỏ ra về ngoài say đắm, hay đúng hơn bị kích thích và đam mê buông thả... Trong thâm tâm cõi lòng nàng, bạn có thấy nhen nhúm lên một sự cay đắng, nó sẽ cứ thành hình rõ rệt lên mãi, để trở thành khinh ghét... Và với tình trạng tâm hồn như thế, nếu bạn có lấy cô gái ấy đi nữa, thì bạn hãy biết rằng mầm mống sự khinh dể đã có sẵn trong lòng nàng rồi, chỉ đợi thời gian khi những mặn nồng đầu tiên qua đi, là bạn sẽ thấy nó phát lộ ra trong lời ăn tiếng nói, trong hành động và thái độ của nàng. Theo kinh nghiệm của những nhà tâm lý hôn nhân hằng được yêu cầu giải quyết những vụ rắc rối gia đình, hàn gắn rạn vỡ của hôn nhân, thì nguyên nhân của các khókhăn ấy là đời sống của người vợ hay người chồng trước khi kết hôn: người thanh niên không tập tự chủ trước khi kết hôn, sẽ không thể nào có được đức tính ấy sau khi đã kết hôn. Và như thế, hôn nhân của bạn ấy bị đe dọa, bạn ấy đã cướp mất của người bạn gái chưa cưới một cái gì, và cái đó khiến cho hạnh phúc của hai người lâm nguy.

 

Vậy, những điều nói đây rất quan trọng, mục đích nó không làm bạn mất hạnh phúc, ngược lại, muốn che chở cho bạn khỏi phá hỏng niềm vui quan trọng nhất của đời bạn. Nếu bạn bứt hết hoa của cây cam, bạn sẽ không bao giờ nếm được hương vị ngọt ngào của trái cam. Cho nên, khi khuyên bạn đừng hái hoa, chúng tôi không hề cắt đi của bạn một thú vui, nhưng bảo đảm với bạn rằng phần thưởng của nósẽ càng trọn vẹn hơn. Bạn nên nhớ lại câu tục ngữ rất đúng này: “Tham thì thâm! ” hoặc “Già nhân ngãi, non vợ chồng! ”.

 

2/ Một thắc mắc của các bạn trẻ nữa là: “Chúng tôi có nên đua đòi theo những “mốt”, “thời trang”, nhất là nhập cảng từ nước ngoài không ? Vì có nhiều kiểu quá trống trải, hở hang ?

 

Đáp: Câu giải đáp cóthể trả lời chung cho các mốt, thời trang cũng như ciné, hình ảnh, điêu khắc...

 

Thời trang cómục đích làm tôn sắc đẹp của thân thể. Mà các bạn biết, qua những bài Lời Chúa các kỳ trước, thân thể loài người là một kiệt tác của Hóa công, của Thiên Chúa. Nghệ thuật cósứ mệnh làm cho mọi người thấy thân thể con người đẹp biết bao, mạnh mẽ biết bao, kỳ diệu biết chừng nào! Đólà điều tốt. Các bạn nên chiêm ngắm mà thưởng thức và đồng thời chúc tụng, tạ ơn Chúa. Chúng tôi biết cónhững người khi nhìn ngắm một thân hình đẹp, thì tấm tắc khen ngợi Thiên Chúa đã tạo nên một kỳ công như thế, và vui mừng khen ngợi con người ấy đã được một may mắn như vậy. Quả thật, đólà tác phẩm nghệ thuật sống động và tuyệt vời! Nhưng nếu nhà làm thời trang lại chỉ cóý kéo chú tâm đến sự lõa lồ, để kích thích dục tình: lúc ấy thời trang đi sai sứ mệnh tốt đẹp, cao cả của mình. Đó không còn là nghệ thuật nữa, mà là phương tiện nhằm mục đích thấp hèn. Nhưng nói như thế, cũng còn phải lưu ý đến yếu tố chủ quan của người xem, tức là trình độ non nớt hay trưởng thành của người xem. Có thể một thời trang, bên ngoại quốc là bình thường và có khi được coi là đẹp, song do người xem ở nước ta còn sống trong khuôn khổ khép kín và lễ giáo, cổ xưa, nên thấy thế là gương xấu, xem nó thì bị kích thích về đàng xấu.
 

Ở đây, ta cứ lấy mức chung chung mà nói. Vậy để phán đoán một thời trang hay một tác phẩm nghệ thuật tượng hình, ta phải khám phá cái chủ ý của tác giả. Hãy lấy ví dụ về nghệ thuật dễ nói hơn: họa sĩ hay điêu khắc gia có thể trình bày một hình ảnh không có mảnh vải che thân, thế mà hình ảnh ấy vẫn có thể nói là thanh sạch và là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Còn ngược lại, họ có thể trình bày một hình ảnh nửa kín nửa hở mà hình ảnh ấy lại bị coi là khiêu dâm.Vì sao ? Vì cái chủ ý của người làm ra nó muốn thế, nên đã dùng nghệ thuật mà khai thác cái chủ ý xấu của hắn ta.

 

Trước những mốt thời trang hay hình tượng xấu như thế, ta phải có thái độ nào ?

 

Thái độ phải cócủa ta là nhìn phớt qua rồi bỏ đi, và tự nhủ mình để tự tạo cho mình một phê phán đúng đắn: “Thời trang này, mốt hay mô đen này không tốt, không phải là nghệ thuật, nó có thể đem tới hoặc lôi kéo người khác đến tội lỗi! ”.

 

Phải, cách riêng các bạn gái, hãy nhớ đến những người khác nữa, vì ta không được phép làm cho người khác đi vào dịp tội và sa ngã. Một cô gái kia cólần nói cách hối tiếc: “Nếu tôi hiểu rõ tính tình người thanh niên và các bạn trai như thế, thì tôi đã cư xử và ăn mặc một cách khác! ”.

 

 

Tích truyện

 

Đóa hoa trinh khiết

 

Maria Go-ret-ti sinh năm 1890 tại miền Pon-tins, cách thành Rôma khoảng 25 cây số. Thuở còn thiếu nữ, nàng là một cô gái nhan sắc, kiều diễm, khiến A-le-xan-dro, một thanh niên cùng làm việc trong nông trại, mê mệt và buông lời đường mật dụ dỗ. Thánh nữ cương quyết chống lại:

 

- Anh A-le-xan-dro! Đừng! Đừng làm như thế! Chúa không muốn anh xuống hỏa ngục đâu!

 

Và lần khác, nàng dịu dàng nói với anh:

 

- Không, anh à, Chúa không muốn chúng ta làm điều tội lỗi đó!

 

Nhưng chàng trai ấy quá say mê nhan sắc nàng, vì thế, lúc Go-ret-ti mới 13 tuổi, vào ngày 5-7-1902, lợi dụng lúc cả nhà đi làm xa, cậu ta đã dùng sức mạnh cưỡng bức Go-ret-ti. Nàng chống trả mãnh liệt, nhưng vì sức yếu nên cuối cùng đành chịu khuất phục. Sau đó, sợ bị tố cáo, A-le-xan-dro đã dùng dao đâm chết thánh nữ. Sáng hôm sau, trước khi thở hơi cuối cùng tại bệnh viện. Maria Go-ret-ti đã thều thào nói:

 

- Vì tình yêu Chúa Kitô, tôi sẵn sàng tha thứ cho A-le-xan-dro và muốn anh cũng được vào thiên đàng với tôi.

 

Năm thánh 1950, Đức Giáo Chủ Piô 12 đã phong thánh cho Maria Go-ret-ti với danh hiệu: “Đồng trinh và tử đạo” trước sự hiện diện của bà mẹ già yếu của Thánh Nữ và bên cạnh bà, có cả anh A-le-xan-dro, lúc ấy đã vào dòng tu...

 

***

 

Chúng ta cùng dâng “Kinh đền tạ” lên Chúa, vì bao xúc phạm do lỗi đức trong sạch của tất cả chúng ta.